Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh Chương 2 Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh Chương 2 Thế nhưng hiện tại, thân là vợ của anh, cô sẽ phải thực hiện nghĩa vụ của một người vợ. Anh… cư nhiên không ghét bỏ. Nguyễn Mộng lặng lẽ nhắm mắt lại, có lẽ anh không phải không ghét bỏ, chỉ là cho tới bây giờ đều không có nói mà thôi. Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh. An icon used to represent a menu that can be toggled by interacting with this icon. Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh. Đánh giá: 8.4/10 từ 112 lượt. Danh sách chương Truyện Yêu Thích. Đọc Truyện. Lệ Ưu Đàm đã gửi đến bạn đọc nhiều truyện thú vị trong đó đã phần là các tác phẩm ngôn tình, truyện thu hút người đọc ở những câu chuyện tình yêu sống xi mäng hoat dêng ôn dinh, các ngành khác nhu may mac, tho hô, thq sùa xe và các dich vu khác vân hoat dêng bình thuðng. Nhìn Chung các ngành nghê có quy mô nhó chua giåi quyêt nhiêu viêc làm cho Nhân dân. Ðã hoàn thiên các tiêu chí xây dung Nông thôn mói nâng cao näm 2022 hiên Quyét dinh sô 1693/QÐ-UBND ngày 10/8/2022 UBND tinh Bình Thuân vê viêc phê duyêt Kê hoach sir dung dât näm 2022 huyên Bäc Bình; CJy ban nhân dân huyên Bäc Bình công bô, công khai ke hooch sù dung dât näm 2022 nhu sau: 1. Ho sŒ công khai: - Quyêt dinh sô 1693/QÐ-UBND ngày 10/8/2022 UBND tinh vê . Trang Chủ Truyện Huyền Huyễn Truyện Huyền Huyễn hayTruyện Huyền Huyễn fullTruyện Huyền Huyễn mớiTruyện Huyền Huyễn sáng tác Nhà Trẻ Đệ Nhất Vũ Trụ Trường Nhạc Tư Ương Full 1686628726 Thập Niên 90 Thần Thám Hương Giang Khinh Hầu Chương 842 1686628701 Phát Thanh Khủng Bố Thuần Khiết Tích Tiểu Long Chương 1451 1686628695 Khấu Vấn Tiên Đạo Vũ Đả Thanh Thạch Chương 2313 1686628540 Cổ Chân Nhân Cổ Chân Nhân Tuyệt phẩm Huyền Huyễn cập nhật đều đặn hàng ngày Đọc Ngay Điên Rồi ! Ngươi Xác Định Ngươi Là Ngự Thú Sư? Dịch Phẫn Nộ Bồ Đào Full 1686622505 Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh Vịt Ăn Táo Full 1686615111 Nhân Đạo Chí Tôn Trạch Trư Full 1686603990 Côn Luân Ma Chủ Phong Thất Nguyệt Full 1686603982 Linh Vũ Thiên Hạ Vũ Phong Full 1686603982 Mỹ Thực Gia Ở Dị Giới Lý Hồng Thiên Full 1686603978 Thái Tử Phi Nhà Ta Thật Hung Hăng Tử Vân Khê Chương 823 1686603977 Thiên Cơ Điện Duyên Phận 0 Full 1686603968 Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên Phong Lăng Thiên Hạ Full 1686603968 Đại Sư Huynh Không Có Gì Lạ Dịch Full Hắc Dạ Di Thiên Full 1686603965 Kiếm Nghịch Thương Khung EK Full 1686603962 Vô Cực Ma Đạo Nghịch Thương Thiên Chương 700 1686603958 Vạn Cổ Tà Đế Manh Nguyên Tử - 萌元子 Tuyệt phẩm Huyền Huyễn cập nhật đều đặn hàng ngày Đọc Ngay Con Đường Bá Chủ Akay Hau Chương 2063 1686603957 Đấu Phá Thương Khung Thiên Tằm Thổ Đậu Full 1686603935 Thần Đạo Đan Tôn Cô Đơn Địa Phi Full 1686603931 Kiếm Đạo Độc Thần Lục Đạo Trầm Luân Full 1686603928 Đan Đại Chí Tôn SS Hà Thần Chương 660 1686603924 Quỷ Nhập Mộng Lúc Nửa Đêm Chớ Nói Mộng Hồn Xa Chương 862 1686603919 Ma Vực Liệp Diễm Sử Thi Hắc Vân Chương 428 1686603914 Phi Thiên Dược Thiên Sầu Full 1686603898 Thập Niên 70 Người Mẹ Đanh Đá Đào Hoa Lộ Full 1686603878 Linh Kiếm Tôn Vân Thiên Không Chương 1005 1686603870 Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ Phát Tiêu Đích Oa Ngưu Full 1686603866 Trở Về Thập Niên 60 Cuộc Sống Phấn Đấu Của Kiều Thê Ninh Tiểu Bạch Full 1686603852 Vô Thượng Sát Thần Tà Tâm Vị Mẫn Chương 3259 1686603852 Trừ Yêu Truyện Thị Chúc Chúc A Full 1686603770 Nguyên Tôn Thiên Tằm Thổ Đậu Full 1686603746 Độc Tôn Tam Giới Lê Thiên Full 1686603745 Nguyễn Mộng rời đi mà không hé lời nào, kiếp trước cô không có đi màkhông nói lời cáo biệt như vậy. Lúc trước cô có từ biệt hay không VệCung Huyền cũng không để ý, dù sao cô cũng không là gì đối với tại sao vô duyên vô cớ nhảy ra một Ôn Dư Thừa đây? Điều này thật phi cũng không thể tiếp tục như vậy nữa, bị Vệ Cung Huyền ăn sạch sành sanh thì thôi lại còn bị người khác xem thường!Cô, Nguyễn Mộng một không trộm hai không giành, cả đời này đi nhầm một bước duy nhất chính là Vệ Cung Huyền. Trừ lần đó ra, cô thật sự không có làm gì sai, tại sao luôn bị người khác xem thường?Những kẻ luôncười nhạo xem thường cô đều toàn là người tốt, không bao giờ phạm sailầm sao? Đời người dài như thế, không ai có thể biết trước điều sinh…. Hình như rất phiền Mộng ở trong bếp chuẩn bị bữa tối, cô hiện tại cũng không biết Vệ CungHuyền muốn ăn gì, nhưng mà chuyện thường khó đoán. Cho nên cô vẫn chuẩnbị một phần bò bít tết cùng salad cà rốt để đề phòng anh đổi ý, làm mọingười lúng Mộng nhìn một bàn đầy đồ ăn năm món,thêm một món riêng của Vệ Cung Huyền, cô thấy mình thật lãng phí. Nấuxong thì cả người cũng toàn mùi khói dầu, cực kỳ không thoải nồi cháo chuẩn bị cho sáng mai, rồi lấy quần áo trên ban công đi vào phòng khi từ nhà tắm ra, cô thật lúng sao lại nói là lúng túng? Bởi vì Nguyễn Mộng tắm xong cũng chỉ mặc áongủ, dù sao Vệ Cung Huyền cũng không phải là lần đầu tiên thấy cô chỉmặc áo ngủ. Nhưng lúng túng, bởi vì có khách. Nguyễn Mộng thế nào cũngkhông ngờ đến cả gã Ôn Phó tổng cũng sẽ cùng đi vừa lau tóc từ trong phòng ngủ đi ra, muốn đến phòng bếp xem nồi cháo một chút, lại ngạc nhiên phát hiện hai người đàn ông này đang một trước một saumà đem cặp công văn thả trên khay trà ở phòng khách, vừa vặn đúng lúc cô bước ra, ba người họ hoàn toàn sửng như thế nào đây?Rõ ràng chính là người phụ nữ bình thường béo ục ịch, nhưng nhìn qua tựahồ có điểm bất đồng. Cũng không thể nói là đặc biệt xinh đẹp, nhưngtuyệt đối không xấu xí, ngược lại có một loại phong tình hấp dẫn ngủ rộng thùng thình che giấu bộ dáng mập mạp, phíadưới lộ ra một đôi bắp chân tuyết trắng, cả người đều giống như… ừ, mộtcái bánh bao trắng mềm, làm ngươi ta nhìn là muốn cắn một ngụm ăn Mộng cũng không biết bản thân đã hấp dẫn ánh nhìn của hai người đàn ông ưu tú hiên tại. Ánh mắt bọn họ cứ như là đang muốn nhìn xuyên thấu tầng lớp vải trên ngươi Mộng nháy mắt mấy lần, theo thóiquen giương mắt nhìn Vệ Cung Huyền, hi vọng anh có thể nói một câu phávỡ bầu không khí khó xử sự là gặp quỷ ah, cô cũng chỉlà người phụ nữ quá mức bình thường, Vệ Cung Huyền lại cảm thấy tim mình đập loạn một nhịp. Con người khi tâm tình thay đổi thì nhìn cái gì cũng thay là kiếp trước, Vệ Cung Huyền nhất định thấyNguyễn Mộng vừa mập vừa xấu, ý đồ xấu xa, sẽ tặng cho cô một cái liếcmắt khinh thường. Đáng tiếc, đó là Vệ Cung Huyền của kiếp trước, ngườiđàn ông chưa bao giờ tìm hiểu kĩ về Nguyễn vốn khôngphải là kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu không thì làm sao có thể thủ thânsuốt bốn năm chờ bạn gái ở nước ngoài. Kiếp trước anh cùng cô kết hôn,cũng thật sự nghĩ sẽ đối xử tốt với cô một đời, tuy không yêu nhưng cũng tôn trọng như bạn chuyện trên đời thường không như ý khi kết hôn, Nguyễn Mộng muốn nhiều hơn thế cô biết anh không thíchnhất là dạng phụ nữ chủ động, nhưng cô khi ấy rất ngu, cái gì cũng không quan tâm, chỉ cố gắng mạnh mẽ tiên về phía trước, mặc kệ thương tổn bao nhiêu, cũng mặc kệ cả đứa nhỏ mình măng nặng đẻ đau, không lo lắngkhông chăm sóc, chỉ một lòng hướng về Vệ Cung côkhông quan tâm đứa nhỏ như giọt nước tràn ly, lại thêm người phụ nữ kiatrở về, Vệ Cung Huyền cũng từng muốn cự tuyệt, nhưng tình yêu thì làmsao có thể bỏ này lại không thể tiếp tục sai nhưtrước. Nguyễn Mộng coi anh như thú dữ, cố tình tránh thật xa, nhưngtrong lòng vẫn như cũ, rất rất thích anh. Hai ý nghĩ mâu thuẫn nhau cùng tồn tại cũng thật hấp dẫn kệ là thương hại cũngđược, mà động lòng cũngt ốt, từ cái đêm cô trọng sinh, ở trên giường lớn kia mặc kệ anh tận tình yêu lần đó, Vệ Cung Huyền đã không tự chủ bị cô mê nên anh bây giờ nhìn Nguyễn Mộng, đã cảm thấy cômượt mà mềm mại, hết sức vui mừng, ngay cả trong đôi mắt kia cũng trànđầy nhu là sau khi anh nhìn thấy trong mắt cô có chút kinh hoàng lại có vài phần nhu nhược mà nhìn anh. Nguyễn Mộng khẩntrương kéo vạt áo anh cũng không làm anh thấy đột ngột, anh chỉ thấy cônhư cô gái nhỏ, anh nào biết trước mặt anh là người phụ nữ lớn tuổi Mộng hít một hơi lấy dũng khí, dù gì cô cũng từngcó lúc không quản gì đi tìm thuốc để quên đời, cũng đã từng bị phạt vìđua xe; ban đầu cô yếu thế chẳng qua là chưa có chuẩn bị, hiện tại không thể như cũng không phải là cái bánh bao mềm, ai muốnnhào nặn ra sao cũng được. Vì vậy, Nguyễn Mộng lập tức nâng mặt, bộ dáng bình tĩnh, nhưng vừa chạm ánh mắt đen như mực lại tràn đầy ánh sáng của Vệ Cung Huyền thì lập tức ỉu xỉu“Ah…. Làm sao anh lại về?”Hỏi xong lại muốn tát chính mình, chẳng phải anh đã nói chiều nay về ăn cơm Cung Huyền cũng không nói gì, chỉ là đi lên trước sờ sờ tóc của cô“Đi sấy khô tóc trước đi, em đang tính làm gì thế?”“À?” Cô há to mồm, kinh ngạc.“Nha… Em là muốn đi phòng bếp xem nồi cháo một chút.”“Để anh, em vào thay áo trước đi.”Nói xong vỗ vỗ đầu của cô, đem cô hướng phòng ngủ đẩy một cái. Nguyễn Mộngtay chân luống cuống vừa đi vừa nhìn mình, lúc này mới phát hiện ra bởivì mới vừa tắm xong, cô lười phải mặc nội y, bộ ngực đầy đặn vươn caodán cả vào áo ngủ, nhìn kỹ thậm chí nhìn thấy đầu nhũ hoa nổi lên. Khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng, không cần Vệ Cung Huyền thúc giục liềnchạy về hướng phòng bóng dáng tròn vo của cô, Ôn Dư Thừa cười nhếch mày“Tuy là có mập một tí, nhưng vẫn rất hâp dẫn nha, tay một người đàn ông không thể nắm trọn nha.”Vệ Cung Huyền liếc một cái“Cô ấy là bà xã tôi.”Ngụ ý chính là, cậu chết tâm ma như thế nào cho đúng đây?Trên đời này có một loại người,nói anh ta đê tiện cũng không hoàn toàn đúng, mà nói anh ta khó chịucũng không chính xác; anh ta thích xem diễn cũng đúng, đặc biệt cònthích thêm một chân vào cho náo nhiệt, cuối cùng trở thành một nhân vậtquan trọng trong buổi nhiên, cũng có thời điểm không như ý, như lúc này đây, anh chỉ sợ thiên hạ không loạn, ở sau lưng ồnào, dựa vào miệng lưỡi linh hoạt, nói trúng vài chuyện, từ đó đạt đượcmục đích của rõ ràng, Ôn Dư Thừa chính là người nhưvậy. Anh lúc còn nhỏ rất hướng ngoại, người lớn đều nói anh rất ngoan,đáng tiếc mọi người đều nhìn nhìn lầm Dư Thừa chính làmột người hoạt bát hướng ngoại, thích quấy rối, sau khi lớn lên cư nhiên thành người được người người khen ngợi phẩm chất tốt, đây thật là làmrớt không ít mắt kính của nhiều người, Vệ Cung Huyền cùng anh ta lớnlên, dĩ nhiên là nhìn ra sự thật anh ta hư cũng khônghoàn toàn, anh ta không sợ người, cũng tuyệt đối đối xử tốt với bạn thích duy nhất chính là thích xem náo nhiệt, càng nóng càng náo càng tốt, không đủ náo nhiệt, anh ta sẽ nghĩ biện pháp làm cho thêm náonhiệt, cho nên Vệ Cung Huyền cùng Nguyễn Mộng sẽ phải gặp bi như nói Nguyễn Mộng nơi nào có khả năng hấp dẫn Ôn Dư Thừa vô lại này,thì đó chính là những tin đồn về cô, gợi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt củaanh ta, nhưng cái gì không phải do lòng hiếu kỳ phát triển mà đến đây?Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vệ Cung Huyền, hơn nữa tựa hồ trong giọng nói có cất giấu uy hiếp, Ôn Dư Thừa ta cảm giác mình thật vui vẻ, thật vui vẻ, không nghĩ tới cô bánh baokia thật đúng là rất có dáng nha, không có mặc áo lót cũng có thể kiênđĩnh đầy đặn đến trình độ kia, dù cho Silicon bây giờ đi đầy đường cũngkhông thể so được, cũng không biết sờ vào thế nào.MTY *sặc*Vê Cung Huyền làm sao không hiểu hắn đang nghĩ gì, nói khó nghe một chút,chỉ cần lướt qua ánh mắt anh ta, đã biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì. Vì vậy anh cũng rất dứt khoát lưu loát hạ lệnh trục khách“Tôi thấy cậu tốt nhất đi ra ngoài ăn tối sẽ tốt hơn đó.”“Quỷ, tôi đây có chỗ nào đắc tội với ông chủ lớn anh vậy?”Ôn Dư Thừa kêu oan, đi theo anh vào phòng bếp, như tên trộm cười một tiếng hỏi“Hắc, tôi nói này, không phải cậu muốn sống bình thản qua ngày không nghĩ về người phụ nữ đó nữa sao?”Đối với người phụ nữ kia Ôn Dư Thừa cũng không quá chào đón. Mặc dù cô tanhìn cao quý dịu dàng, nhưng đáng tiếc trong mắt anh cũng không bằng cônàng bánh bao dễ chọc ghẹo lẽ thật đúng là người phântheo nhóm, kẻ có tâm địa gian trá cũng thích chọn mềm khi dễ, khi dễ lâu ngày dần dần sẽ thấy thuận mắt, Nhất là Nguyễn Mộng thật rất đúng khẩuvị của anh hỏi anh tại sao, có lẽ là bởi vì anh ta thích ăn bánh bao thịt.“Đừng nhắc tới cô ấy.”Người phụ nữ kia chính là quả địa lôi, nếu dẫm trúng sẽ không toàn mạng. MặtVệ Cung Huyền liền biến sắc, trừng mắt liếc anh ta một Thừa đang chờ anh phản ứng như vậy, nếu như nói Vệ Cung Huyền hiểu rõ anh ta, vậy anh ta không phải càng hiểu Vệ Cung Huyền hơn sao? Nở nụcười gian xảo“Cậu đã không bỏ được người phụ nữ kia, vậy đem viên bánh bao này cho tôi chơi, như thế nào?”Chơi? Vệ Cung Huyền chán ghét nhất chính là vẻ mặt cà lơ phất phơ bất cần đời này của Ôn Dư Thừa, mà anh ta lại phô bày rất tốt kia. Anh cũng chẳngmuốn can dự đến làm hiện nay tên Dư Thừa lại có chủ ý với Nguyễn Mộng, việc này thì Vệ Cung Huyền không thể không nói là bản thân từng nghĩ sẽ sống trọn đời cùng Nguyễn Mộng, cho dùkhông như thế thì cũng không người đàn ông nào nguyện ý đem bà xã mìnhcho người khác “chơi”.Hơn nữa lại còn xem cô như khối bánh baomà đùa bỡn. Chơi như thế nào đây? Để trên đất mà đá đi sao? Xem như túiđồ ăn ăn xong rồi bỏ sao? Cuối cùng là vứt bỏ vào thùng rác hay là némcho chó ăn?Vì vậy lập tức Vệ Cung Huyền liền cau mày lại“Cậu đang nói hươu nói vượn đi đâu vậy, cô ấy giống mấy người đàn bà của cậu sao?”Ôn Dư Thừa hú lên quái dị“Có cái gì không giống chứ. Khối bánh bao kia thủ đoạn còn cao hơn nhữngngười phụ nữ khác. Nếu không thế thì làm sao cho Liễu Hạ Huệ Vệ tổngcùng cô ấy kết hôn, lại còn cố tỏ ra vẻ đáng thương như bánh bao chay,người phụ nữ như vậy không dễ chơi sao?”Anh ta là thích nhấtchơi đùa với phụ nữ. Nói về việc chơi đùa, anh ta tự nhận đứng thứ haithì không ai dám tranh hạng nhất mày Vệ Cung Huyền nhíu lại sâu hơn“Tránh ra.” Quơ múa cái muỗng ngăn trở người kia bước Dư Thừa suy nghĩ một chút“Mặc dù tôi biết cậu vẫn luôn muốn kết hôn cùng bà xã sống yên ả qua ngày,nhưng người kia sớm muộn gì cũng trở về, cậu chớ nên để khối bánh baolún sâu hơn, cô ấy thích cậu muốn phát điên. Đến lúc đó hai hổ đánhnhau… Hắc, cậu nói xem, hai người phụ nữ ai lợi hại hơn?”VệCung Huyền lấy một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Ôn DưThừa một cái, không hiểu trên thế giới tại sao có thể có người không anphận hơn nữa, thích bỏ đá xuống giếng như thế“Tóm lại cậu đừng suy nghĩ nhiều, cách Nguyễn Mộng xa một chút.”“Vậy cũng không được, tôi thấy cô ấy rất hợp mắt, không cách xa được.”“Vậy bây giờ cậu có thể lăn ra ngoài.”Vệ Cung Huyền để xuống cái muỗng, kéo ống tay áo. Ôn Dư Thừa lui về phía sau nhảy một bước dài.“Đừng, tôi là người văn minh, không đánh nhau, không cho cũng không sao, tôikhông muốn không được sao? Cậu cho là một cái bánh bao thịt sẽ có ngườikhác thích sao?”Vệ Cung Huyền liếc anh một cái, lần nữa nhặt lên cái muỗng khuấy trong nồi cháo “Thế là tốt nhất.”Hai người đang bàn luận thì Nguyễn Mộng đã thay quần áo ở nhà đi ra. Cô đem tóc quấn lên, lộ ra gương mặt trắng nõn sáng sủa, cả người như kẹođường, ngọt chịu không nhiên, đây là trong mắt Vệ CungHuyền. Còn đối với con mắt tục nhân của Ôn Dư Thừa thì cũng chỉ thấy một cái bánh bao đang đi mà thôi… Định mệnh- liệu có mấy ai tin vào điều đó. Truyện Sự Huyền Diệu Của Định Mệnh của Lệ Ưu Đàm sẽ cho ta thấy rõ hơn thế nào là định mệnh. Truyện xoay quanh nhân vật chính là một cô gái không những xấu xí mà còn hung dữ, chồng cô dần dần nhàm chán. Trước tình cảnh sống như thế này, cô rơi vào những thói hư tật xấu rồi chết đi. Những đau khổ kiếp trước qua đi, kiếp này cô sống lại và trở thành một mỹ nhân với thân hình nóng bỏng, vòng eo thon thả… Còn nam chính là một người hướng nội, lạnh lùng chỉ biết công việc, lại vì sao biến thành thê nô, con đường từ Liễu Hạ Huệ đến Sói đói là như thế nào. Phải chăng đây chính là định mệnh? Mở mắt ra, một mảnh tối giường, Nguyễn Mộng mồ hôi đầy đầu ngồi dậy, cái khăn mỏng manh rơi xuống đầu vai cô, cả người ướt hết mồ hôi, cô nhanh chóng đắp chăn, cái lạnh mùa đông thật lợi đầu nhìn vào kính trang điểm, bên trong hiện lên một gương mặt tái nhợt, phù thũng, giống như chỉ vừa ૮ɦếƭ đuối không này… rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?Cô không phải đã ૮ɦếƭ sao? ૮ɦếƭ vì say rượu cùng sốc thuốc, cô còn nhớ rõ… Ấn tượng cuối cùng của cô trước khi ૮ɦếƭ là thấy ba chữ “Phòng cấp cứu.” Nhưng mà hiện tại vì sao cô lại ở chỗ này?Run run tay mở đèn ngủ, Nguyễn Mộng trừng mắt nhìn người trong gương mập mạp, phù thũng, vàng vọt, bộ dáng chưa già đã yếu như là bà chủ nhà hơn 30 cô rất rõ, đây là cô lúc 23 tuổi ! Từ sau khi cô bắt đầu hút thuốc phiện đã không còn béo như mà cô béo hay không thì cũng có ai để ý ? Bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ lâu như vậy, nam nhân kia cũng không liếc nhìn cô một không chịu ly hôn, không chịu thành toàn hắn cùng nữ nhân kia, hắn liền không còn trở về , cùng tình nhân ở bên ngoài vui vẻ, ngay cả đứa nhỏ cũng đã có! Tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ mới là một đôi, còn cô Nguyễn Mộng, vĩnh viễn đều là người bị ghét bỏ bị bỏ nhỏ… Nói đến đứa nhỏ, cô cũng có một đứa nhỏ. Lúc ban đầu, cô còn hồn nhiên cho rằng đứa nhỏ có thể đổi trở về trái tim của nam nhân mà hắn lại chỉ yêu đứa nhỏ không hề thương cô, thậm chí ngay cả đứa nhỏ đối với “Mẹ” bên ngoài kia còn tốt hơn với Mộng, kiếp trước mi làm người thật quá thất bại rồi!Cô mang dép lê, với tay mở ngọn đèn phòng ngủ mờ nhạt, dưới bộ áo ngủ vẫn là một thân thể mập mạp ngu ngốc, quả thật khó phòng tắm đi ra, trên mặt cô còn đọng lại những giọt nước lạnh như băng. Nguyễn Mộng liếc nhìn cái đồng hồ báo thức tinh xảo Ngày 17 tháng là ngày 17 tháng 6 của mười năm sau thời gian cô tử Mộng còn nhớ rõ bản thân bay vật vờ ở không trung xem một nhà ba người bọn họ lẳng lặng nhìn chằm chằm di thể của bản thân. Không, là một nhà bốn người mới đúng, bởi vì con trai của cô cũng ở trong đó, không hề rơi một giọt nước đó cô đã nghĩNếu có thể sống lại một lần thì thật tốt, cô tuyệt đối sẽ không lựa chọn thi đại học B, cũng sẽ không thể gặp được anh, sẽ không thích anh, yêu thương anh, điên cuồng theo đuổi anh, dùng hết thủ đoạn để gả cho anh… Đem bản thân hại thành bộ dáng này, làm cho cha mẹ vì bản thân mà hổ thẹn, ngay cả cốt nhục duy nhất cũng xa có thể sống lại….Nguyễn Mộng run run mở cửa phòng ngủ, trên người vẫn mặc áo ngủ rộng rãi. Cô chậm rãi đi tới đi lui trong phòng, nhìn mọi thứ vừa xa lạ vừa quen là thời điểm cô cùng anh kết hôn được ba năm, khi đó người phụ nữ kia vẫn còn chưa xuất hiện, cô cũng không có mang thai, anh đối với cô cũng không có lạnh lùng như phòng bếp vừa loạn vừa bẩn, lúc này tâm ý cô đã bắt đầu nguội kệ cô đã trả giá thế nào, người đàn ông kia vĩnh viễn đều mang nét mặt lãnh đạm, giống như cô chỉ là một người qua đường. Vì thế, cô liền bắt đầu điên cuồng, cái gì cũng không quản cái gì cũng không cố gắng, thầm nghĩ chỉ muốn làm bản thân tê liệt…Nguyễn Mộng dùng sức lắc đầu, đi đến cửa sổ phòng khách, kéo rèm cửa sổ! Ánh mặt trời chói mắt chiếu lên mặt của cô, giống như cho cô sinh mạng nhắm mắt lại, nước mắt không tự chủ chảy còn nhớ rõ, anh ngồi bên bàn ăn, cầm dao nĩa ăn. Anh cho tới bây giờ không ăn cơm Trung, bởi vì người phụ nữ kia yêu nhất là cơm Tây. Cô luôn chiều theo anh, thậm chí ngay cả bản thân cô muốn gì nhất cũng quên kia, lúc anh dùng bữa cô luôn đứng một bên, giống như người hầu. Cô cố gợi chuyện để nói cùng anh nhưng anh một chút cũng không cần. Anh lạnh lùng, mệt mỏi, đói bụng, thư kí của anh còn làm tốt hơn cô. Cho nên, Nguyễn Mộng, kỳ thực cô chỉ là người qua đường nhỏ bé mà thôi! Nhất là ở trong lòng 20 tuổi đến 33 tuổi, Nguyễn Mộng vẻn vẹn làm vợ anh mười ba năm. Trong đó, 5 năm đầu anh sống chung với cô, 5 năm sau, anh liền chuyển ra ngoài, hơn nữa còn muốn ly hôn với vô số người vợ bị chồng phản bội, cô ૮ɦếƭ sống không chịu ly hôn, nhưng cô thì có năng lực làm tổn thương đến ai?Người đàn bà kia không danh không phận, nhưng lại quang minh chính đại nhận sự tôn trọng của mọi người, còn cô là người vợ hợp pháp chỉ có thể ở trong góc che mặt, nước mắt theo khe hở chảy ra. Rõ ràng là một người mập mạp, nhưng lại cuộn mình ở góc tường một cách thê lương tuyệt sao cô không ૮ɦếƭ?Tại sao còn muốn cô sống thêm một lần?Nguyễn Mộng không biết đáp án, cũng không có người nói cho cô đáp khóc thật lâu thật lâu, giống như muốn đem nước mắt của kiếp trước một lần khóc hết. Qua thật lâu, thật lâu, cô mới đứng lên, hai chân đã tê cứng, nhưng trong lòng lại thoải mái hơn rất thảy phát sinh trước kia, giống như một cơn ác mộng. Mà hiện tại, cô đang ở lúc ác mộng bắt đầu, cô có thể lựa chọn cho ác mộng tiếp tục hoặc làm cho nó dừng lại. Nguyễn Mộng chọn vế trở về phòng ngủ, tỉ mỉ chọn lựa trong tủ quần áo, tất cả đều bình những năm cuối của kiếp trước, cô ra sức quét thẻ của anh, mua đủ loại vật phẩm, trang sức quần áo như tìm bồi thường từ lấy một cái váy đơn giản, kỳ thực thời điểm Nguyễn Mộng hai mươi ba tuổi không thích mộc mạc, nhưng là hiện tại… Cô đã ba mươi ba tuổi, so với anh hiện tại còn lớn hơn mấy tuổi, hiển nhiên không còn như bộ dáng lúc tóc cột lên, đã bốn giờ, dựa theo cuộc sống trước kia, lúc này… cô cần phải đi mua đồ ăn làm bữa vì anh sẽ về nhà lúc năm giờ thứ trước mắt hết thảy đều rất quen thuộc nhưng cũng thật xa khi anh dọn ra ngoài, Nguyễn Mộng liền không còn mua đồ ăn. Cô cho rằng bản thân cả đời sẽ không thấy được cảnh tượng này nữa, cho rằng bản thân cả đời liền xong khi ông trời cho cô sống thêm một chua đỏ đỏ, ớt xanh xanh, cà tím no đủ, từng bó cải thìa ngay ngắn chỉnh tề, rau cần sạch sẽ. Lần đầu tiên Nguyễn Mộng cảm thấy rau dưa trông thật đẹp. Cô cẩn thận chọn lựa, thái độ nghiêm túc cùng nhiệt ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lại chọn chút thịt tươi, sau đó thanh toán tiền, trở về điểm đứng trước bãi đậu xe, cô trông thấy chiếc Audi quen thuộc. Trong lòng căng thẳng, anh đã trở lại?Nguyễn Mộng có chút luống cuống, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, mỉm cười mang theo cái giỏ đồ ăn vào thang máy. Càng tiếp cận cánh cửa kia, tim cô đập càng lúc càng run run nắm lấy chốt cửa rồi lại bỏ xuống, Nguyễn Mộng cắn môi, miệng đắng chát. Ngay lúc cô đưa tay lên thì cửa lại được mở ra từ bên đàn ông mở cửa cho cô cũng không liếc nhìn cô một cái, anh nhanh chóng xoay người, cô cảm thấy tim mình nhói đau chua bao lâu cô gặp qua anh?Là bao lâu không cùng anh chung sống dưới một mái nhà?Nguyễn Mộng ngây ngốc đứng ở cửa, nhìn anh cao lớn quay lại, ánh mắt lạnh lùng nhàn nhạt nhìn cô“Sao không đi vào?”“… A.” Cô nhẹ nhàng lên tiếng, cố sức mang giỏ thức ăn đi vào. Trên tay bỗng dưng nhẹ đi, anh đã đem giỏ mang đi. “… Cám ơn.”Anh nhìn cô một cái, gật đầu, không nói gì. Thời điểm cùng cô ở chung, anh đều rất ít mở miệng, Nguyễn Mộng luôn luôn tưởng anh không thích nói mà sau này khi cô nhìn thấy anh cùng người đàn bà kia ở cùng nhau, cô mới hiểu rõ, anh không phải không thích nói chuyện, mà là không gặp được người hợp càng hiểu rõ, thật sự hiểu rõ, cô không phải người có thể làm cho anh vui vẻ nói sự, thật sự hiểu đồ ăn xếp vào tủ lạnh ngay ngắn, Nguyễn Mộng theo thói quen tìm tạp dề, nhưng phát hiện tạp dề thật bẩn thật ô nhìn người đàn ông đang ngồi đọc báo tại phòng khách, nhanh chóng lướt qua trước mặt anh trở về phòng ngủ tìm bộ váy dài mặc lên rồi trở lại Đã thật lâu thật lâu không có nấu rằng tài nấu nướng càng ngày càng giỏi, nhưng từ khi anh rời khỏi ngôi nhà này, cô cũng không thể tự tay làm một bữa cơm cho anh tới bản thân trước kia hồn nhiên ngây thơ, cho rằng bản thân gả cho anh là có thể cùng anh, hai người cùng nhau nấu cơm làm việc nhà, cho tới lúc ૮ɦếƭ cũng không thể bỏ đi ý tưởng xa xỉ tại, cô cảm thấy trước đây mình có bao nhiêu ngu lẳng lặng xắt ớt xanh, cà rốt, từng giọt từng giọt nước mắt rơi chiều rất đơn giản, Nguyễn Mộng không có khẩu vị, cũng chỉ làm một phần cho thường xuyên ăn salad cà rốt cùng bít Mộng cũng thường nấu những món như vậy, trước giờ anh không chịu nếm thử món khác.“… Em không ăn sao?”Anh hỏi, tao nhã cầm lấy dao nĩa. Trong lòng có chút kinh ngạc, phải biết rằng trước đây, chỉ cần cô nấu cơm, nhất định phải kêu anh đi hỗ trợ, nhưng cho tới bây giờ anh cũng chưa từng giúp Mộng lắc lắc đầu, miễn cưỡng mỉm cười. Cô ngồi đó, si ngốc nhìn người đàn ông đối diện hỏi tượng trưng một câu cho có rồi bắt đầu dùng gặp anh, không điên cuồng, không đau khi anh rời đi cô liền bắt đầu hút thuốc phiện, say rượu, đánh mất chính mình. Hiện tại nhìn thấy anh, vẫn bộ dáng đơn giản đó, nhưng sao tâm cô lại vô cùng đau vẫn yêu anh, rất yêu rất yêu, yêu đến mức không thể kiềm chế. Cho nên, mới làm cho bản thân đi đến tình trạng hôm dùng xong bữa rất nhanh, dùng giấy lau khóe miệng sau đó đứng dậy đi về phía phòng ngủ. Nguyễn Mộng nhìn theo bóng lưng anh, miệng không thốt nên trước kia không hiểu, cho nên luôn nói thật nhiều, mãi đến trước khi ૮ɦếƭ cô cũng vẫn không ngay tại một khắc khi bản thân ૮ɦếƭ đi, cô lại hiểu rõ thì ra anh không thích lặng thu dọn phòng bếp, Nguyễn Mộng chậm rãi đem mọi thứ dọn dẹp sạch sẽ, ngây người một mình ngồi cạnh cái bàn ở phòng tới bây giờ, cô đều không thể tin được bản thân lại thật sự không lại có thêm một lần cơ hội.… Điều này có thể sao?Nhưng mà nhìn thấy nét mặt lãnh đạm của anh, chân tay cô vẫn luống cuống như cũ. Hơn ba mươi tuổi, lúc đối mặt với anh, vẫn giống như một đứa trẻ cho tới bây giờ cũng không lo lắng cho cô, tựa như hiện tại. Cô ngồi ở nơi này hơn một giờ, anh lại sớm tắm rửa đến thư phòng xem văn Mộng nhắm mắt lại, chi cảm thấy trong lòng tràn đầy chua xót, muốn khóc, cũng khóc không rõ ràng mới hai mươi ba tuổi, rõ ràng có cơ hội làm lại một lần nhưng đều là tuyệt vọng. Chỉ cần anh ở trước mặt cô, cô vĩnh viễn không thể hiện được vẻ mặt bình thản nhẹ bộ váy dài, Nguyễn Mộng chậm rãi đi vào phòng ngủ, tìm quần áo tắm rửa. Vòi hoa sen chảy xuống dòng nước ấm nhưng không cách nào làm ấm áp thân thể lạnh như băng của người cô tầng tầng lớp lớp những lớp mỡ thừa, lại nhìn vào tấm kính bên trong, cô trông thấy một người phụ nữ không rõ ngũ nhiên đối với tự tin trước kia cảm thấy không hiểu cùng buồn cười. Cô dựa vào cái gì cho rằng tim anh sẽ thuộc về cô? Lại dựa vào cái gì cho rằng bản thân gả cho anh, cả đời anh sẽ không rời bỏ cô?Cấn thận lau sạch nước, Nguyễn Mộng nhẹ nhàng mà than một tiếng. Người béo, ngay cả làn da cũng thô ráp, lỗ chân lông thô to, dáng người không đẹp, có nam nhân nào sẽ thích nữ nhân như vậy?Buổi tối không có ăn cơm, thế nhưng cô cũng không cảm thấy vào áo ngủ, lại ngoài ý muốn phát hiện anh đã nằm ở trên Mộng có chút khẩn trương, cô có một loại cảm giác khó tả đối với anh. Nhưng Nguyễn Mộng đồng thời rất rõ ràng, mặc kệ là kiếp trước hay là kiếp này, anh cũng không thuộc về này cô không có yêu cầu khác, chỉ hy vọng bản thân có thể buông tay ở thời điểm anh yêu cầu rời đi, không cần liều mạng phản đèn, Nguyễn Mộng tiến vào trong ổ chăn. Từ bên kia truyền lại nhiệt độ cơ thể của anh, Nguyễn Mộng nhắm mắt lại, bắt buộc bản thân đi vào giấc gì đều không cần nghĩ, nhưng anh lại rất mau từ bên phải ôm lấy cô. Nguyễn Mộng liền phát hoảng, theo bản năng bật đèn, lại bị anh ngăn trở“… Cung Huuyền?”Vệ Cung Huyền nhíu mày, lúc trước mặc kệ anh không thích, cô cũng không bỏ tật xấu kêu anh là “Huyền”, hôm nay sao lại đổi tính?“Đừng bật đèn.”Thanh âm trầm thấp từ tính như khàn khàn mê người, nhưng Nguyễn Mộng so bất luận kẻ nào đều rõ ràng đây đều là thảy ấm áp, kỳ thực đều là chính cô ảo tưởng. Không mở đèn, chính là bởi vì anh không muốn nhìn đến thân thể của cô bóng đêm ôm cô, anh mới có thể ảo tưởng ôm người đàn bà kia. Nguyễn Mộng rời đi mà không hé lời nào, kiếp trước cô không có đi mà không nói lời cáo biệt như vậy. Lúc trước cô có từ biệt hay không Vệ Cung Huyền cũng không để ý, dù sao cô cũng không là gì đối với tại sao vô duyên vô cớ nhảy ra một Ôn Dư Thừa đây? Điều này thật phi cũng không thể tiếp tục như vậy nữa, bị Vệ Cung Huyền ăn sạch sành sanh thì thôi lại còn bị người khác xem thường!Cô, Nguyễn Mộng một không trộm hai không giành, cả đời này đi nhầm một bước duy nhất chính là Vệ Cung Huyền. Trừ lần đó ra, cô thật sự không có làm gì sai, tại sao luôn bị người khác xem thường?Những kẻ luôn cười nhạo xem thường cô đều toàn là người tốt, không bao giờ phạm sai lầm sao? Đời người dài như thế, không ai có thể biết trước điều sinh…. Hình như rất phiền Mộng ở trong bếp chuẩn bị bữa tối, cô hiện tại cũng không biết Vệ Cung Huyền muốn ăn gì, nhưng mà chuyện thường khó đoán. Cho nên cô vẫn chuẩn bị một phần bò bít tết cùng salad cà rốt để đề phòng anh đổi ý, làm mọi người lúng Mộng nhìn một bàn đầy đồ ăn năm món, thêm một món riêng của Vệ Cung Huyền, cô thấy mình thật lãng phí. Nấu xong thì cả người cũng toàn mùi khói dầu, cực kỳ không thoải nồi cháo chuẩn bị cho sáng mai, rồi lấy quần áo trên ban công đi vào phòng khi từ nhà tắm ra, cô thật lúng sao lại nói là lúng túng? Bởi vì Nguyễn Mộng tắm xong cũng chỉ mặc áo ngủ, dù sao Vệ Cung Huyền cũng không phải là lần đầu tiên thấy cô chỉ mặc áo ngủ. Nhưng lúng túng, bởi vì có khách. Nguyễn Mộng thế nào cũng không ngờ đến cả gã Ôn Phó tổng cũng sẽ cùng đi vừa lau tóc từ trong phòng ngủ đi ra, muốn đến phòng bếp xem nồi cháo một chút, lại ngạc nhiên phát hiện hai người đàn ông này đang một trước một sau mà đem cặp công văn thả trên khay trà ở phòng khách, vừa vặn đúng lúc cô bước ra, ba người họ hoàn toàn sửng như thế nào đây?Rõ ràng chính là người phụ nữ bình thường béo ục ịch, nhưng nhìn qua tựa hồ có điểm bất đồng. Cũng không thể nói là đặc biệt xinh đẹp, nhưng tuyệt đối không xấu xí, ngược lại có một loại phong tình hấp dẫn khác ngủ rộng thùng thình che giấu bộ dáng mập mạp, phía dưới lộ ra một đôi bắp chân tuyết trắng, cả người đều giống như… ừ, một cái bánh bao trắng mềm, làm ngươi ta nhìn là muốn cắn một ngụm ăn Mộng cũng không biết bản thân đã hấp dẫn ánh nhìn của hai người đàn ông ưu tú hiên tại. Ánh mắt bọn họ cứ như là đang muốn nhìn xuyên thấu tầng lớp vải trên ngươi Mộng nháy mắt mấy lần, theo thói quen giương mắt nhìn Vệ Cung Huyền, hi vọng anh có thể nói một câu phá vỡ bầu không khí khó xử sự là gặp quỷ ah, cô cũng chỉ là người phụ nữ quá mức bình thường, Vệ Cung Huyền lại cảm thấy tim mình đập loạn một nhịp. Con người khi tâm tình thay đổi thì nhìn cái gì cũng thay là kiếp trước, Vệ Cung Huyền nhất định thấy Nguyễn Mộng vừa mập vừa xấu, ý đồ xấu xa, sẽ tặng cho cô một cái liếc mắt khinh thường. Đáng tiếc, đó là Vệ Cung Huyền của kiếp trước, người đàn ông chưa bao giờ tìm hiểu kĩ về Nguyễn vốn không phải là kẻ trêu hoa ghẹo nguyệt, nếu không thì làm sao có thể thủ thân suốt bốn năm chờ bạn gái ở nước ngoài. Kiếp trước anh cùng cô kết hôn, cũng thật sự nghĩ sẽ đối xử tốt với cô một đời, tuy không yêu nhưng cũng tôn trọng như bạn chuyện trên đời thường không như ý khi kết hôn, Nguyễn Mộng muốn nhiều hơn thế cô biết anh không thích nhất là dạng phụ nữ chủ động, nhưng cô khi ấy rất ngu, cái gì cũng không quan tâm, chỉ cố gắng mạnh mẽ tiên về phía trước, mặc kệ thương tổn bao nhiêu, cũng mặc kệ cả đứa nhỏ mình măng nặng đẻ đau, không lo lắng không chăm sóc, chỉ một lòng hướng về Vệ Cung cô không quan tâm đứa nhỏ như giọt nước tràn ly, lại thêm người phụ nữ kia trở về, Vệ Cung Huyền cũng từng muốn cự tuyệt, nhưng tình yêu thì làm sao có thể bỏ này lại không thể tiếp tục sai như trước. Nguyễn Mộng coi anh như thú dữ, cố tình tránh thật xa, nhưng trong lòng vẫn như cũ, rất rất thích anh. Hai ý nghĩ mâu thuẫn nhau cùng tồn tại cũng thật hấp dẫn kệ là thương hại cũng được, mà động lòng cũngt ốt, từ cái đêm cô trọng sinh, ở trên giường lớn kia mặc kệ anh tận tình yêu lần đó, Vệ Cung Huyền đã không tự chủ bị cô mê nên anh bây giờ nhìn Nguyễn Mộng, đã cảm thấy cô mượt mà mềm mại, hết sức vui mừng, ngay cả trong đôi mắt kia cũng tràn đầy nhu là sau khi anh nhìn thấy trong mắt cô có chút kinh hoàng lại có vài phần nhu nhược mà nhìn anh. Nguyễn Mộng khẩn trương kéo vạt áo anh cũng không làm anh thấy đột ngột, anh chỉ thấy cô như cô gái nhỏ, anh nào biết trước mặt anh là người phụ nữ lớn tuổi hơn Mộng hít một hơi lấy dũng khí, dù gì cô cũng từng có lúc không quản gì đi tìm thuốc để quên đời, cũng đã từng bị phạt vì đua xe; ban đầu cô yếu thế chẳng qua là chưa có chuẩn bị, hiện tại không thể như cũng không phải là cái bánh bao mềm, ai muốn nhào nặn ra sao cũng được. Vì vậy, Nguyễn Mộng lập tức nâng mặt, bộ dáng bình tĩnh, nhưng vừa chạm ánh mắt đen như mực lại tràn đầy ánh sáng của Vệ Cung Huyền thì lập tức ỉu xỉu“Ah…. Làm sao anh lại về?”Hỏi xong lại muốn tát chính mình, chẳng phải anh đã nói chiều nay về ăn cơm Cung Huyền cũng không nói gì, chỉ là đi lên trước sờ sờ tóc của cô“Đi sấy khô tóc trước đi, em đang tính làm gì thế?”“À?” Cô há to mồm, kinh ngạc.“Nha… Em là muốn đi phòng bếp xem nồi cháo một chút.”“Để anh, em vào thay áo trước đi.”Nói xong vỗ vỗ đầu của cô, đem cô hướng phòng ngủ đẩy một cái. Nguyễn Mộng tay chân luống cuống vừa đi vừa nhìn mình, lúc này mới phát hiện ra bởi vì mới vừa tắm xong, cô lười phải mặc nội y, bộ ngực đầy đặn vươn cao dán cả vào áo ngủ, nhìn kỹ thậm chí nhìn thấy đầu nhũ hoa nổi lên. Khuôn mặt trắng nõn lập tức đỏ bừng, không cần Vệ Cung Huyền thúc giục liền chạy về hướng phòng bóng dáng tròn vo của cô, Ôn Dư Thừa cười nhếch mày“Tuy là có mập một tí, nhưng vẫn rất hâp dẫn nha, tay một người đàn ông không thể nắm trọn nha.”Vệ Cung Huyền liếc một cái“Cô ấy là bà xã tôi.”Ngụ ý chính là, cậu chết tâm ma như thế nào cho đúng đây?Trên đời này có một loại người, nói anh ta đê tiện cũng không hoàn toàn đúng, mà nói anh ta khó chịu cũng không chính xác; anh ta thích xem diễn cũng đúng, đặc biệt còn thích thêm một chân vào cho náo nhiệt, cuối cùng trở thành một nhân vật quan trọng trong buổi nhiên, cũng có thời điểm không như ý, như lúc này đây, anh chỉ sợ thiên hạ không loạn, ở sau lưng ồn ào, dựa vào miệng lưỡi linh hoạt, nói trúng vài chuyện, từ đó đạt được mục đích của rõ ràng, Ôn Dư Thừa chính là người như vậy. Anh lúc còn nhỏ rất hướng ngoại, người lớn đều nói anh rất ngoan, đáng tiếc mọi người đều nhìn nhìn lầm Dư Thừa chính là một người hoạt bát hướng ngoại, thích quấy rối, sau khi lớn lên cư nhiên thành người được người người khen ngợi phẩm chất tốt, đây thật là làm rớt không ít mắt kính của nhiều người, Vệ Cung Huyền cùng anh ta lớn lên, dĩ nhiên là nhìn ra sự thật anh ta hư cũng không hoàn toàn, anh ta không sợ người, cũng tuyệt đối đối xử tốt với bạn bè. Yêu thích duy nhất chính là thích xem náo nhiệt, càng nóng càng náo càng tốt, không đủ náo nhiệt, anh ta sẽ nghĩ biện pháp làm cho thêm náo nhiệt, cho nên Vệ Cung Huyền cùng Nguyễn Mộng sẽ phải gặp bi như nói Nguyễn Mộng nơi nào có khả năng hấp dẫn Ôn Dư Thừa vô lại này, thì đó chính là những tin đồn về cô, gợi lên lòng hiếu kỳ mãnh liệt của anh ta, nhưng cái gì không phải do lòng hiếu kỳ phát triển mà đến đây?Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Vệ Cung Huyền, hơn nữa tựa hồ trong giọng nói có cất giấu uy hiếp, Ôn Dư Thừa ta cảm giác mình thật vui vẻ, thật vui vẻ, không nghĩ tới cô bánh bao kia thật đúng là rất có dáng nha, không có mặc áo lót cũng có thể kiên đĩnh đầy đặn đến trình độ kia, dù cho Silicon bây giờ đi đầy đường cũng không thể so được, cũng không biết sờ vào thế nào.MTY *sặc*Vê Cung Huyền làm sao không hiểu hắn đang nghĩ gì, nói khó nghe một chút, chỉ cần lướt qua ánh mắt anh ta, đã biết trong lòng anh ta đang suy nghĩ gì. Vì vậy anh cũng rất dứt khoát lưu loát hạ lệnh trục khách“Tôi thấy cậu tốt nhất đi ra ngoài ăn tối sẽ tốt hơn đó.”“Quỷ, tôi đây có chỗ nào đắc tội với ông chủ lớn anh vậy?”Ôn Dư Thừa kêu oan, đi theo anh vào phòng bếp, như tên trộm cười một tiếng hỏi“Hắc, tôi nói này, không phải cậu muốn sống bình thản qua ngày không nghĩ về người phụ nữ đó nữa sao?”Đối với người phụ nữ kia Ôn Dư Thừa cũng không quá chào đón. Mặc dù cô ta nhìn cao quý dịu dàng, nhưng đáng tiếc trong mắt anh cũng không bằng cô nàng bánh bao dễ chọc ghẹo lẽ thật đúng là người phân theo nhóm, kẻ có tâm địa gian trá cũng thích chọn mềm khi dễ, khi dễ lâu ngày dần dần sẽ thấy thuận mắt, Nhất là Nguyễn Mộng thật rất đúng khẩu vị của anh hỏi anh tại sao, có lẽ là bởi vì anh ta thích ăn bánh bao thịt.“Đừng nhắc tới cô ấy.”Người phụ nữ kia chính là quả địa lôi, nếu dẫm trúng sẽ không toàn mạng. Mặt Vệ Cung Huyền liền biến sắc, trừng mắt liếc anh ta một Dư Thừa đang chờ anh phản ứng như vậy, nếu như nói Vệ Cung Huyền hiểu rõ anh ta, vậy anh ta không phải càng hiểu Vệ Cung Huyền hơn sao? Nở nụ cười gian xảo“Cậu đã không bỏ được người phụ nữ kia, vậy đem viên bánh bao này cho tôi chơi, như thế nào?”Chơi? Vệ Cung Huyền chán ghét nhất chính là vẻ mặt cà lơ phất phơ bất cần đời này của Ôn Dư Thừa, mà anh ta lại phô bày rất tốt kia. Anh cũng chẳng muốn can dự đến làm hiện nay tên Dư Thừa lại có chủ ý với Nguyễn Mộng, việc này thì Vệ Cung Huyền không thể không nói là bản thân từng nghĩ sẽ sống trọn đời cùng Nguyễn Mộng, cho dù không như thế thì cũng không người đàn ông nào nguyện ý đem bà xã mình cho người khác “chơi”.Hơn nữa lại còn xem cô như khối bánh bao mà đùa bỡn. Chơi như thế nào đây? Để trên đất mà đá đi sao? Xem như túi đồ ăn ăn xong rồi bỏ sao? Cuối cùng là vứt bỏ vào thùng rác hay là ném cho chó ăn?Vì vậy lập tức Vệ Cung Huyền liền cau mày lại“Cậu đang nói hươu nói vượn đi đâu vậy, cô ấy giống mấy người đàn bà của cậu sao?”Ôn Dư Thừa hú lên quái dị“Có cái gì không giống chứ. Khối bánh bao kia thủ đoạn còn cao hơn những người phụ nữ khác. Nếu không thế thì làm sao cho Liễu Hạ Huệ Vệ tổng cùng cô ấy kết hôn, lại còn cố tỏ ra vẻ đáng thương như bánh bao chay, người phụ nữ như vậy không dễ chơi sao?”Anh ta là thích nhất chơi đùa với phụ nữ. Nói về việc chơi đùa, anh ta tự nhận đứng thứ hai thì không ai dám tranh hạng nhất mày Vệ Cung Huyền nhíu lại sâu hơn“Tránh ra.” Quơ múa cái muỗng ngăn trở người kia bước Dư Thừa suy nghĩ một chút“Mặc dù tôi biết cậu vẫn luôn muốn kết hôn cùng bà xã sống yên ả qua ngày, nhưng người kia sớm muộn gì cũng trở về, cậu chớ nên để khối bánh bao lún sâu hơn, cô ấy thích cậu muốn phát điên. Đến lúc đó hai hổ đánh nhau… Hắc, cậu nói xem, hai người phụ nữ ai lợi hại hơn?”Vệ Cung Huyền lấy một loại ánh mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn Ôn Dư Thừa một cái, không hiểu trên thế giới tại sao có thể có người không an phận hơn nữa, thích bỏ đá xuống giếng như thế“Tóm lại cậu đừng suy nghĩ nhiều, cách Nguyễn Mộng xa một chút.”“Vậy cũng không được, tôi thấy cô ấy rất hợp mắt, không cách xa được.”“Vậy bây giờ cậu có thể lăn ra ngoài.”Vệ Cung Huyền để xuống cái muỗng, kéo ống tay áo. Ôn Dư Thừa lui về phía sau nhảy một bước dài.“Đừng, tôi là người văn minh, không đánh nhau, không cho cũng không sao, tôi không muốn không được sao? Cậu cho là một cái bánh bao thịt sẽ có người khác thích sao?”Vệ Cung Huyền liếc anh một cái, lần nữa nhặt lên cái muỗng khuấy trong nồi cháo “Thế là tốt nhất.”Hai người đang bàn luận thì Nguyễn Mộng đã thay quần áo ở nhà đi ra. Cô đem tóc quấn lên, lộ ra gương mặt trắng nõn sáng sủa, cả người như kẹo đường, ngọt chịu không nhiên, đây là trong mắt Vệ Cung Huyền. Còn đối với con mắt tục nhân của Ôn Dư Thừa thì cũng chỉ thấy một cái bánh bao đang đi mà thôi…

truyen su huyen dieu cua dinh menh